Anh quỳ xuống chân tôi, anh xin tôi tha thứ, vì anh là gay, và anh yêu tôi vì muốn thoát ra khỏi cái địa ngục của những người đồng tính.
Ảnh minh họa
Gần một tuần trôi qua, mà tâm trạng tôi lúc nào cũng rối bời. Không biết phải làm thế nào để thoát ra khỏi nỗi ám ảnh đã hằn sâu trong tâm trí tôi. Khi tôi viết những dòng chữ này, cũng là lúc tôi sắp ngã quỵ, dù đã cố gắng hết sức để vượt qua tấc cả. Kính mong quý độc giả hãy chia sẻ và cho tôi những lời khuyên chân thành nhất, để tôi có động lực mà tiếp tục đấu tranh giữa sự sống và cái chết.
Tôi quen anh, cách đây 8 tháng. Khi đó, tôi mới vào làm chung cơ quan anh. Chúng tôi là đồng nghiệp nên đã có nhiều cơ hội để chia sẻ và hiểu nhau nhiều điều trong cuộc sống. Thời gian trôi qua, tình cảm của tôi tiến triển rất tốt. Ai cũng bảo hai đứa thật đẹp đôi. Tôi cũng rất lấy làm vinh dự khi có một người bạn trai thật sự thương yêu và lo lắng cho mình. Những tưởng đó là hạnh phúc trọn vẹn, nhưng tai họa lại đến một cách quá bất ngờ, làm tôi thật sự bi lụy và suy sụp.
Đúng vào thứ 7 tuần trước, chúng tôi đi dã ngoại. Niềm vui còn lâng lâng thì tôi nhận được một tin nhắn với nội dung: "Tại sao em cướp chồng của anh?". Xem tin nhắn, tôi cứ tưởng ai nhắn nhầm vào máy mình. Tôi gọi lại thì đầu bên kia một người con trai giọng nói rất cứng cỏi: "Tôi là Vinh, tôi là vợ của Anh Phương. Chúng tôi đã là vợ chồng từ 4 năm nay. Vậy tại sao cô lại cướp chồng của tôi?".
Tôi bàng hoàng, đau đớn và ngất xỉu ngay lúc đó. Khi tỉnh lại, tôi hoang mang và cũng chưa tin vào tai mình nên gọi điện cho anh để xác minh lại. Thế là sự thật đã được phơi bày sau tám tháng quen nhau. Anh quỳ xuống chân tôi, anh xin tôi tha thứ, vì anh là một thằng Gay, và anh yêu tôi vì muốn thoát ra khỏi cái địa ngục của những người đồng tính.
Tôi hoang mang, hụt hẫng vì trong thời gian quen anh, tôi chưa hề nhận ra anh là một người đàn ông bất bình thường. Anh chu toàn và hóm hỉnh, anh thông minh và háo thắng. Anh luôn thể hiện mình là một người đàn ông đích thực. Khi ở bên tôi, anh luôn cho tôi một cảm giác bình yên, một tình yêu tuyệt vời, anh bảo anh rất yêu tôi, vì tôi là một đứa con gái hoàn hảo trong mắt anh. Có thể nói anh rất "men" và sống có tình có nghĩa. Mọi người và cả tôi, không ai có thể hình dung ra anh bị gay.
Và giờ đây khi một tuần đã trôi qua, mà cả ba chúng tôi đều mang tâm trạng rất nặng nề, căng thẳng. Người đàn ông kia thì đòi giết tôi để cùng anh ấy ra đi. Còn anh thì đau khổ lắm và không biết phải làm gì.
Anh bảo tôi hãy tha thứ cho anh vì thật ra từ ngày đầu yêu tôi, anh đã quyết tâm làm lại cuộc đời. Anh ấy cố gắng vượt qua cái bóng của mình để vươn lên là một thằng đàn ông đích thực, có vợ và những đứa con. Nhưng giờ thì anh ấy đành bất lực vì người đàn ông kia cứ luôn đòi chém giết.
Tôi giờ đau khổ và rối lắm, tôi không biết phải làm thế nào đây, bản thân tôi thì cố gắng nén nỗi đau vào lòng để an ủi động viên, mong anh ấy hãy tỉnh ngộ và quyết tâm thay đổi. Có lúc tôi nghĩ dù thế nào cũng sẽ ở bên anh ấy đến suốt cuộc đời, dẫu biết là rất gian nan và không có tương lai, nhưng tôi không thể bỏ anh ấy lúc này, anh ấy cần có tôi bên cạnh. Nhưng rồi tôi lại đau khổ, dằn vặt. Tôi không thoát ra được nỗi đau này. Kính mong quý độc giả hãy cho tôi những lời khuyên chân thành nhất, rằng tôi phải làm sao?