- Đêm đó, giật mình tỉnh dậy, mình thấy có ai đó đang sờ soạng. Mình cố giữ bình tĩnh để xem đó là sự thật hay chỉ là đang mơ.
Ảnh minh họa
Mình không biết giờ đây phải làm sao nữa. Mình quá mệt mỏi, chẳng tập trung làm bất cứ một điều gì hết...
Hồi đó, cuộc sống gia đình mình thật sự khó khăn. Bố mẹ xung đột với các cô mình (em của bố) nên cả gia đình bị đuổi ra khỏi nhà. Mẹ mình ra đi với hai bàn tay trắng, sau đó phải mướn nhà để ở. Lúc này, may sao có người yêu của chị hai mình giúp đỡ, anh đã như một vị cứu tinh với gia đình mình. Anh đỡ đần gia đình mình về vật chất, tiền bạc. Không phải vì ơn huệ đó mà mình mới tôn trọng quý mến anh, mà thật sự anh là người rất tài giỏi, hiểu biết, cư xử hòa nhã với mọi người. Mình luôn coi anh là mẫu người mà mình cần noi theo.
Sau này, anh và chị hai lấy nhau. Do anh chị quá bận việc buôn bán, không thường xuyên chăm sóc được nhà cửa nên họ kêu gia đình mình về ở chung. Thứ nhất là để đỡ phải tốn tiền thuê nhà hàng tháng (vì lúc đó gia đình mình vẫn còn phải thuê nhà). Thứ hai là vì nhà anh chị gần trường mình và đứa em đang học. Thứ ba là cũng giúp anh chị coi nhà và chăm sóc các cháu. Nên cuối cùng, gia đình mình đã dọn đến sống chung với anh chị.
Ở cùng anh, mình luôn coi anh như một người anh ruột, có việc gì mình luôn hỏi ý kiến của anh. Mọi chuyện sẽ không có gì nếu như không có chuyện ấy.
Đêm đó, giật mình tỉnh dậy, mình thấy có ai đó đang sờ soạng người mình. Mình cố giữ bình tĩnh để xem đó là sự thật hay chỉ là đang mơ. Thật kinh ngạc, người nằm kế bên mình lúc đó là anh. Anh vẫn coi như không biết gì hết và quay lưng vào trong. Nhưng mọi việc lại không ngừng ở đó, cứ 2-3 ngày là anh lại lên, mình thật sự rất sợ khi tối đến. Mình cũng không dám ngủ, không thể ngủ đươc khi nghĩ tới chuyện đó. Sau đó, anh có gặp mình xin lỗi và xin mình đừng nói với ai. Tất nhiên là mình cũng không dám nói vì lúc ấy, gia đinh mình thật sự đang mang ơn anh nên những bí mật đó mình cứ giữ trong lòng và không dám thổ lộ với ai cả.
Được một khoảng thời gian anh không làm chuyện đó nữa, nhưng gần đây mọi việc lại cứ tiếp diễn. Giờ thì mình thật sự sợ hãi, kinh tởm con người đó. Mình cũng không thể nói ra vì nó có thể phá vỡ hạnh phúc của chị gái mình. Với lại, trong thâm tâm mình vẫn nghĩ anh không phải là hạng người bỉ ổi đó, nhưng mình cũng không thể hiểu tại sao anh lại làm như vậy.
Mình đã có ý nghĩ ra ở riêng song không biết phải nói như thế nào, hơn nữa cuộc sống bên ngoài thật sự rất phức tạp. Còn nếu như sống chung dưới một mái nhà thế này thì mình không thể yên ổn được. Mình thật sự rất rối và cũng không biết phải làm gì bây giờ nữa.